Chương 1: Sự xuất hiện của Nhuệ Dương, chỉ để bù đắp khoảng trống trong lòng anh
Chương 2: Cậu không vội, thời gian còn dài, từ từ thay đổi, ít gì bây giờ cũng đã có chút tiến triển
Chương 3: Ít nhiều, khi ôm Nhuệ Dương trong tâm anh rất yên bình
Chương 4: Cho được nữa năm, Châu Sưởng nhận được điện thoại của Tống Dương. Tống Dương ly hôn
Chương 5: Có lẽ em thích anh rồi
Chương 6: Kết cục lại trở thành 1 câu chuyện cười
Chương 7: Anh cầm dao, từng nhát một đâm thẳng vào tim của người thực sự yêu anh
Chương 8: Tuy nhiên người đó đã không chịu tiếp tục yêu anh nữa
Chương 9: Quá muộn rội, cậu không sống đến già
Chương 10: Tùy em muốn nói gì, không cần biết như thế nào anh vẫn bên cạnh em
Chương 11: Nếu như em không giống cậu ấy, anh có yêu em không?
Chương 12: Rồi cũng sẽ có một ngày cậu quên được Châu Sưởng
Chương 13: Kể cả ở ngay trước mắt, anh làm sao cũng không thể đuổi theo kịp
Chương 14: Cậu chạy quá mệt mỏi, muốn nghỉ ngơi, đến bản thân mình cũng không muốn thức tỉnh, cậu muốn mình mãi m
Chương 15: Thế nhưng chỉ cần gặp cậu một lần, nghe được tin tức của cậu trong lòng liền cảm thấy tốt lên rất n
Chương 16: Cậu nghĩ cậu đã không còn yêu còn người đó rồi
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20: Một chiếc giường, hai chiếc chăn, đồng miên cộng chẩm, đồng sàng dị mộng
Chương 21: Châu Sưởng ngây người nhìn cậu, vừa cười vừa khóc
Chương 22: “Anh yêu em, tiểu Nhuệ”
Chương 23: ” Sinh nhật vui vẻ” anh tự thổi nến , tự lầm bầm nói với bản thân
Chương 24: “Chúng ta về nhà”
Chương 25: Phiên ngoại 1 Em ấy yêu hay không không sao cả, chỉ cần tôi yêu tiểu Nhuệ là được rồi
Chương 26: Phiên ngoại 2
Chương 27: Phiên ngoại 3
Đứng đầu