Chương 1: Sau này lớn lên tôi mới hiểu, báo đáp một người không phải như thế
Chương 2: Đó là lần đầu tiên tôi nghe cái tên “Lí Hiểu”
Chương 3: Bầu trời, bãi cỏ, thiếu gia bên cạnh tôi. Với tôi, hạnh phúc chỉ đơn giản như thế
Chương 4: Đó là lần đầu tiên, tôi khóc vì xúc động
Chương 5: Tôi trước đây có nghe nói qua “giây phút vĩnh hằng”. Hôm nay, tôi cuối cùng cũng hiểu được điều đó
Chương 6: Rõ ràng, tôi cái gì cũng không làm sai, tại sao lại đối xử với tôi như vậy ?
Chương 7: Tôi không cần biết trong lòng anh tôi là ai. Anh có thể dùng tôi để phát tiết, có thể dùng tôi làm người thay thế, anh
Chương 8: Nhưng mà tôi vẫn biết, thiếu gia không thể nào quên được Lí Hiểu
Chương 9: Đó là lần đầu tiên tôi nói dối người khác, vì thiếu gia, cũng chỉ vì thiếu gia
Chương 10: Tôi phát hiện, nhiều việc, sau lần đầu, lần thứ hai liền làm dễ dàng hơn. Ví dụ như nói dối
Chương 11: “Vào sinh nhật ta, cậu có thể tặng ta một nụ cười thật sự được không ?”
Chương 12: Nụ cười đó, dịu dàng đó, quyến luyến đó, chua xót đó đều cùng giọt nước mắt, vĩnh viễn rơi xuống
Chương 13: Thì ra tôi đã đánh giá sai hạnh phúc của mình. Hạnh phúc đích thực không phải là tự do, sân bóng hay việc thiếu gia �
Chương 14: Nhà là thứ cảm giác ấm áp, lòng trung thành. Nó khiến cho con người ta vừa có thể kiên định, thư thái lại vừa có th�
Chương 15: Bởi vì số tiền này mà cậu tưởng rằng đã hiểu rõ con người tôi. Nhưng mà chính tôi lại cảm thấy cậu đang khinh th
Chương 16: Khi ấy, tôi cảm thấy vô cùng vui vẻ, liền cho rằng tình yêu và tình thân – Những thứ vô cùng xa xỉ đối với tôi đ�
Chương 17: Đêm hôm đó, giấc ngủ của tôi đặc biệt an ổn, không có mộng mị, không có phiền não, không có đau thương, chỉ có n
Chương 18: Lừa gạt là sự trừng phạt của trời cao với con người. Nó khiến chúng ta nghi ngờ, hiểu lầm lẫn nhau. Mãi cho tới khi
Chương 19: Nếu như tôi buông tay , liệu tôi có thể nắm lấy hạnh phúc hay không ?
Chương 20: Chúng tôi đều đem tâm của mình đặt lên một người không thuộc về mình, dù bị xé nát cũng không oán, không hối hận
Chương 21
Chương 22: Khi bạn dùng ánh mắt cảm thông nhìn người khác, cho rằng người đó là đáng thương thì chính bạn lại trở thành ngư�
Chương 23: Cái gì gọi là hối hận, cái gì gọi là bất đắc dĩ, cái gì gọi là bồi thường, bất quá chỉ là tự an ủi tâm hồn
Chương 24
Chương 25: Cuộc sống vĩnh viễn sẽ không vì con người mà thay đổi. Thứ thay đổi chỉ là chính mình mà thôi
Chương 26: Nguyên lai có thể thay đổi một người không chỉ có thời gian mà còn có tiền bạc
Chương 27: Có lẽ chuyện xưa từ trước đến nay vẫn không có kết cục, nó chỉ cho chúng ta dừng lại tại một điểm vui hoặc bu�
Chương 28
Chương 29
Chương 30: Người bình thường luôn có một giấc mộng không tầm thường
Đứng đầu