Tiếng Vọng Ngày Hoa Nở

Đô Thị 240K Active
Tiếng Vọng Ngày Hoa Nở
Tác giả: Lâm Dữ San
Thời gian: 2023-11-23
Bản tóm tắt:

Giới thiệuLục Thần Phong, ba mươi hai tuổi, kinh doanh đá quý kiêm nhà thiết kế trang sức, nhã nhặn, khôi ngô, trầm ổn. Cuối năm 2017, cha qua đời, sự nghiệp bị bạn bè âm mưu tính toán, mười năm tâm huyết đổ sông đổ biển chỉ trong chốc lát. Chán nản ngã lòng trước cuộc đời, anh quyết định đóng cửa phòng làm việc, lên đường bắt đầu một chuyến hành trình. Nhưng anh không ngờ đến, mình lại bước chân vào thế giới của Lâm Triều Sinh.Sau một chuyến du lịch, người ta mang về những món quà lưu niệm, Lục Thần Phong lại mang về một tình yêu.Ánh mặt trời lạc quan thụ (chủ homestay/ kỹ sư trắc địa) x anh tuấn trầm ổn công (kinh doanh đá quý/ thiết kế trang sức).– Cuộc đời này tồn tại lắm những bất công và bất lực, nhưng cũng tồn tại một ai đó khiến chúng ta có thêm hy vọng.“Sinh lão bệnh tử là quy luật, đắp lên mình hỉ nộ ái ố trở thành một đời người. Tỷ lệ giữa niềm vui và đau thương trở thành thước đo phân chia người may mắn và kẻ bất hạnh.”“Em từng nghĩ rằng mình là người bất hạnh nhất trên đời này. Nhưng gặp anh rồi, em không còn nghĩ vậy nữa.” —— Lâm Triều Sinh....

  • Chương 1: “Hoan nghênh ghé thăm.”
  • Chương 2: Anh là khách vip
  • Chương 3: Anh Lục nghĩ thế nào?
  • Chương 4: Không khen gì khác?
  • Chương 5: Anh tính hay thật
  • Chương 6: “Sao anh chưa đi?”
  • Chương 7: “Chắc anh cảm thấy tôi đang lãng phí cuộc đời lắm đúng không.”
  • Chương 8: “Phải nhìn nhiều thêm một chút mới phải lẽ.”
  • Chương 9: “Hy vọng anh có đủ kiên trì để bước tiếp.”
  • Chương 10: “Tôi tin tưởng anh.”
  • Chương 11: “Gửi tặng đến Người giữa áng mây.”
  • Chương 12: “Tôi muốn ăn cơm cậu nấu.”
  • Chương 13: Mượn lời của ông chủ Lâm nhé
  • Chương 14: Mỗi người trong chúng ta đều đang nơi đáy vực sâu
  • Chương 15: Muốn “làm lại từ đầu”
  • Chương 16: “Tôi chỉ hy vọng chuyến đi này của anh đáng giá.”
  • Chương 17: “Sinh nhật vui vẻ.“
  • Chương 18: “Tôi thật sự rất vui.”
  • Chương 19: “Đừng khách sáo, Lục Thần Phong.“
  • Chương 20: “Tôi đi theo cậu là được.”
  • Chương 21: Ông chủ Lâm lớn gan thật
  • Chương 22: “Một lần du lịch không phải cả cuộc sống.”
  • Chương 23: “Hư thật.“
  • Chương 24: “Tại sao còn khiến tôi rung động?”
  • Chương 25: Cứ nghĩ lệch đi là được
  • Chương 26: Em muốn cười thì cười đi
  • Chương 27: “Không phải thứ tôi muốn trải qua.”
  • Chương 28: “Không có chuyện đó.”
  • Chương 29: “Một tháng ấy đã khiến tôi mất tất cả.”
  • Chương 30: “Cứ cố gắng hết sức đi, đừng để mình tiếc nuối.”
  • Chương 31: “Lâm Triều Sinh, anh không thể chờ thêm nữa.”
  • Chương 32: “Chuyến đi của anh đã kết thúc.“
  • Chương 33: “Nó là điểm bắt đầu.”
  • Chương 34: Gặp được em là thấy được cuộc sống
  • Chương 35: “Tim anh còn đập nhanh hơn em.”
  • Chương 36: “Cơm no áo ấm phải đi trước lãng mạn.”
  • Chương 37: “Em cũng không làm anh mất mặt đâu.”
  • Chương 38: “Không phá đi thì không thể xây mới, phải buông bỏ thì mới lại có được.”
  • Chương 39: “Thì anh đang chờ đây.”
  • Chương 40: “Bữa cơm Lục Thần Phong mời tôi cũng đã rất đắt đỏ rồi.”
  • Chương 41: “Em vui còn không kịp.”
  • Chương 42: “May mà thời đi học mình không gặp nhau anh nhỉ.”
  • Chương 43: “Tâm ý của anh là điều quý giá nhất.”
  • Chương 44: Sao anh lại hôn chệch rồi?
  • Chương 45: “Hôn em.”
  • Chương 46: “Làm người yêu còn chưa đủ?”
  • Chương 47: “Có ý định từ lúc nào?”
  • Chương 48: “Không quấy rầy hai vị làm chuyện quan trọng chứ?”
  • Chương 49: “Ông chủ Lục muốn em thành người mang tội.”
  • Chương 50: “Anh đã mang em theo rồi.”
  • Chương 51: “Xem ra vẫn chưa đủ nhỉ.”
  • Chương 52: “Anh sai thật rồi.”
  • Chương 53: “Chúc hai đứa mọi sự đều thuận lợi nhé.”
  • Chương 54: “Tương lai đẹp quá anh nhỉ.”
  • Chương 55: Tình yêu đậm sâu như cơn gió mạnh (Kết thúc)
  • Đứng đầu