Chương 9: Rời giường (1/2)

Sáng sớm, Thẩm Phú Quý tình thần vô cùng phấn chấn. Trên mặt nụ cười hiền lành, tất cả người trong Thẩm phủ đều nhìn ra lão gia tâm tình rất tốt. Quả nhiên là người gặp hỉ sự tinh thần sảng khoái.

“Lão gia. Hôm nay tinh thần thật tốt. Đại phu có nói, bệnh có lòng sinh, đúng là lão gia mỗi ngày đều sầu bệnh càng không tốt. Bây giờ nhìn tinh thần hòa khí sắc...ha ha” Quản gia vì lão gia cao hứng nói

Thẩm Phú Quý cười nói “Đúng vậy, người ta nói người gặp hỉ sự tinh thần sảng khoái, những lời này thật đúng, chính mình cảm giác thân thể nhẹ nhàng hơn nhiều” nghĩ tới chuyện hôm qua quản gia báo. Nụ cười liền tỏa ra. Vốn chính mình còn lo lắng, ha ha. Xem ra hưởng thụ cuộc sống còn không xa, vào từ đường Thẩm gia bái tế bài vị liệt tổ liệt tông một chút nói “Uyển nhi rốt cuộc đã lập gia đình....”

Cùng bài vị vợ mình cùng con trai nói xong liền tiến đến đại sảnh đợi cháu gái cùng cháu rể mình mời trà. Đợi gần nửa canh giờ, cũng không thấy đến. Quản gia hỏi “Lão gia vẫn chưa thấy tiểu thư đến?”

“Ha ha, các nàng tân hôn. Cứ để cho các nàng ngủ nhiều một chút....”

Lại qua một khoảng thời gian. Quản gia có chút nóng nảy, Này đã là giờ gì rồi, tiểu thư không phải là tối qua quá mệt mỏi đó chứ. Đã đến lúc lão gia uống thuốc rồi “Lão gia, hay là đi gọi tiểu thư đi...”

“Kia...được rồi”

“Nghiễn nhi, nhanh đi gọi tiểu thư cùng cô gia đến kính trà. Lão gia cũng đã chờ hơn một canh giờ”

“A...a nha...hảo” Nghiễn nhi nói xong lập tức bỏ chạy

Cốc...cốc...

“....”

“Tiểu thư...tiểu thư...” Nghiễn nhi lên tiếng gọi. Có phải hay không tối qua cùng cô gia quá kịch liệt, bình thường tiểu thư ngủ không sâu, đến giờ này liền tỉnh “Tiểu thư, mở cửa, ta là Nghiễn nhi a...”

Gục xuống bàn ngủ mơ hồ nghe được tiếng Nghiễn nhi kêu, chậm rãi mở mắt. Dụi dụi mắt, nhìn mặt trời ngoài cửa sổ rơi vào trong phòng, đã sáng như vậy....Như thế nào Nghiễn nhi không gọi mình. Chăn mền trên đầu vai rơi xuống, Nhìn chăn được thêu chữ hỷ đỏ thẳm. Đột nhiên nhớ ra cái gì đó. Trong tìm thức nhìn chính mình, hô...hoàn hảo y phục trên người a. Xem ra tối qua con nhà giàu cũng không có đối với mình làm cái gì, len lén nhìn về phía trên giường.

Lúc này Tấn Dương ngủ nghiêng, Thẩm Uyển không nhìn thấy mặt Tấn Dương, xem ra còn đang ngủ. Nhớ tới tối qua con nhà giàu này cùng mình cãi nhau, còn gọi mình là cọp cái, chiếm lấy giường yêu mến của mình, trừng mắt liếc người trên giường.

“Tiểu thư, tiểu thư...mở cửa a” Nghiễn nhi có chút nóng nảy, ngày thứ nhất sau khi thành thân phải dâng trà cho trưởng bối bày tỏ hiếu thuận. Lão gia đã cho trì hoãn thời gian. Nếu nói không đi là không được a.

Thẩm Uyển nghe được Nghiễn nhi gọi mình, vội vàng bước nhanh tới mở cửa phòng, nếu làm con nhà giàu kia thức giấc, kia chính mình không biết làm sao đối mặt với hắn.

“Tiểu thư...”

“Hư..” Thẩm Uyển vội vàng làm cái thủ thế. Theo bản năng liếc qua bên trong “Nhỏ giọng một chút...”

Nghiễn nhi nhìn tiểu thư làm động tác này, trong lòng âm thầm thở dài, mới qua một đêm tâm tiểu thư toàn bộ đều hướng về cô gia, còn sợ đánh thức cô gia “Tiểu thư ngươi cũng thức quá muộn đi, cho dù tối hôm qua....tối hôm qua mệt nhọc...” Nghiễn nhi nói có chút ngượng ngùng, tiểu cô nương chưa xuất giá nói những lời này quả thật có điểm thẹn thùng.

Thẩm Uyển nhìn vẻ mặt của Nghiễn nhi, cũng biết nha đầu kia đã nghĩ sai: “Nghiễn nhi, ngươi đang muốn nói cái gì đây a, ta cùng hắn tối qua chuyện gì cũng không có...”

“Gì???” Nghiễn nhi kinh ngạc nói

“Hư...” Thẩm Uyển lần nữa làm cái thủ thế

“Tiểu thư...ngươi...ý của ngươi là tối hôm qua ngươi cùng cô....cô gia...”

“Đối với....hắn chuyện gì cũng chưa phát sinh, ngươi vào trước đi”

Không có gì phát sinh? Vậy hôm qua ta và quản gia nghe được không phải chuyện kia hay sao??!!!

Thẩm Uyển đem chăn trên mặt đất thả tới một bên.

Nghiễn nhi nhìn chăn mền chữ hỷ đỏ thẳm trong tay Thẩm Uyển, còn có nam tử ngủ trên giường. Miệng mở thật to. Chẳng lẽ tiểu thư tình nguyện ngủ trên mặt đất cũng không nguyện ý cùng cô gia ngủ cùng giường. Một hồi lâu mới giảm sốc. Nhỏ giọng nói với Thẩm Uyển “Tiểu thư....ngươi tối hôm qua không phải là ngủ ở....” </script> Thẩm Uyển bất đắc dĩ gật đầu, nàng sống mười tám năm tới nay là lần đầu tiên ngủ trên bàn

“Đây là cô gia???: Nghiễn nhi chỉ chỉ người trên giường

“Ừm....” Mặc dù Thẩm Uyển không nguyện ý Nghiễn nhi gọi tên con nhà giàu kia là cô gia

Tấn Dương nghiêng mình ngủ nên Nghiễn nhi không thể thấy rõ mặt Tấn Dương

“Nghiễn nhi chúng ta đi ra ngoài đi. Ta nghĩ cần phải đổi y phục”

“Không được tiểu thư” Nghiễn nhi ngăn cản Thẩm Uyển “Như vậy đi ra ngoài, không phải để cho mọi người biết ngươi cùng cô gia đêm qua không “gì kia” sao. Nếu truyền đến tai lão gia không phải sẽ không ổn sao a?”

Được rồi. Nghiễn nhi lại rất nhỏ giọng nói “Tiểu thư, lão gia chờ tiểu thư cùng cô gia đến thỉnh an”

“??????” Thẩm Uyển không nghe rõ ràng

“Tiểu thư, lão gia ở phòng khách chờ tiểu thư cùng cô gia đến thỉnh an” Nghiễn nhi dùng khẩu hình miệng nói ra