Chương 119: Hoàng tử bệnh kiều (44) (1/2)

<div class="chapter-c">Editor: Rùa

Beta: Ư Ư

Sát khí bị áp chế dưới sự lạnh nhạt.

Nhưng bây giờ có chút khác biệt.

Nàng cam chịu để hắn ở bên cạnh nàng.

Cúi đầu, tự hóa giải nhưng cảm xúc đó.

Đôi mắt hắn đen nhánh, lại lần nữa không sợ chết đi qua, ôm lấy nàng.

Tiếng nói nhẹ nhàng, sát bên tai nàng mang theo hơi thở nóng rực, "Còn muốn cắn thêm cái thứ hai sao? Không cần làm bản thân nghẹn khuất đến hỏng."

Ánh mắt Tô Yên vừa hung hăng lại lạnh lùng, thấy mình buông tha cho hắn hắn còn không đi, nói cũng không nói, há miệng ra lại cắn một cái.

Hắn rầu rĩ một tiếng, sau đó để nàng tựa đầu lên vai mình, tùy ý để nàng cắn cổ mình.

Ôm người vào trong lòng, không nói câu nào.

Tí tách, máu rơi trên quần áo của hai người, tí tách, miệng nàng cắn chặt không buông, ngày càng dùng sức, không chút lưu tình.

Cũng không biêt thời gian trôi qua bao lâu, Tô Yên cắn đủ rồi, mở miệng.

Miệng đầy máu, môi đỏ thắm, tóc rối loạn, chỉ sợ tiểu hài tử nhìn thấy bộ dạng này sẽ bị dọa khóc.

Hiên Viên Vĩnh Hạo tựa lên vai nàng, hơn một nửa trọng lượng đều đè trên người nàng.

Lông mi đen nhánh run lên, môi trắng bệch.

Tiếng nói nhẹ nhàng vô hại truyền vào tai Tô Yên, "Bị ai bắt nạt?"

Tô Yên nhìn nơi mình cắn.

Vùng da thịt kia đều bị nàng cắn chảy máu.

Lại thật kỳ lạ, sự phiền muộn trong lòng đã bị ép xuống.

Nàng lảo đảo một bước, thân thể này vốn suy yếu.

Ngủ lâu như vậy mới tỉnh lại, chỉ ăn hai viên kẹo.

Sau đó lại hoạt động nhiều như vậy.

Sao có thể chịu đựng được?

Hiên Viên Vĩnh Hạo dựa lên người nàng, nàng một chút cũng không đỡ nổi, vốn tưởng rằng cả hai cùng ngã.

Nàng lại bị người vững vàng ôm vào lòng, đứng yên một chỗ.

Từ ngoài nhìn vào giống như nàng đỡ cả hai người.