Chương 8 (1/2)

Tất cả xuống trước còn nhỏ đi Wc cùng nó, đến WC, nhỏ đứng ngoài chờ nó, bỗng nhiên nhỏ thấy 1 bé trai chạy bị ngã liền ra đỡ đứa bé dậy và dỗ

-Em có sao ko? Mẹ đâu rồi sao đi 1 mình thế này??-nhỏ ra đỡ đúng lúc nó đi ra tay vẫn cầm bánh mỳ bảo nhỏ cầm hộ thì

-A! ưm…ư…!-Tiếng nó cố kêu lên

Một tên đàn ông cao to bịt thuốc mê rồi bế nó lên, nó hôn mê hắn ta mang đi, ko 1 ai biết vì đây là 1 góc nhỏ, tên đó đi theo lối EXIT vắng người, Trang vẫn dỗ đứa bé

-Con trai đây rồi! cảm ơn cô gái nha!-1 người phụ nữ trung niên đến bế đứa bé và đi mất, nhỏ quay trở lại chỗ chờ, nhìn thấy cái bánh mỳ đang ăn dở của nó lo lắng

-Đây chẳng phải bánh mỳ của nó sao?- nhỏ nói lo lắng, có linh cảm ko tốt, tay cầm bánh mỳ và chạy vào xem nó còn ở trong ko, tìm từng phòng 1 ko thấy nó, nhỏ xuống tìm T.a nói sự việc. Hắn hơi nhíu mày rồi lại lạnh lùng như chưa có chuyện gì xảy ra

-sao?? Ko thấy? Vậy Ngọc em đi đâu đc chứ?-T.a ko nghĩ đây là 1 vụ bắt cóc tống tiền “Nhà Ngọc em có gì để tống chứ? Bọn chúng chẳng lẽ ko điều tra?”

***Ở trong 1 căn phòng bụi bặm***

Mơ hồ từ từ mở 2 con mắt ra thấy mình đang trong tình trạng bất ổn, tay chân bị chói chặt ko nhúc nhích đc đi đâu, lăn đi lăn lại trên giường

-Mình đang ở đâu thế này?- nó sợ hãi, bao nhiêu câu hỏi cần giải đáp thì “cạch” có tiếng mở cửa và bước chân nhẹ nhàng, nó nhanh nhẹn nằm xuống bất động y như cũ

-Là con bé này sao? Quá ngon!-1 tên đưa tay lên cằm nó, nó lại nảy sinh nỗi sợ hãi

-Dạ….-Tên cao to vừa bắt nó chưa thưa xong

-Mày ngu! Ko phải con nhỏ này! Mà là cái con hay đi cùng thằng Phong ấy!-Cậu ta quát lên đầy oán trách

-Nhưng….

-Thôi! Mày đưa điện thoại cho tao-Cậu ra lệnh

-Đây ạ!

Mọi người nhóm hắn đang chìm trong dòng suy nghĩ, trong vụ việc này My cũng lo lắng ko kém cho người bạn cũ của mình, đột nhiên chuông điện thoại hắn kêu

“là số lạ, chẳng lẽ hắn muốn tống tiền mình?”-hắn nghĩ rồi bắt máy nghe

-Alo

-Á, tao còn tưởng mày ko dám nghe cơ chứ, haha-Đầu dây bên kia

-Nói- 1 từ lạnh lùng hết sức thoát ra khỏi miệng hắn

-Tao vào thẳng vấn đề luôn, mày cướp mất hàng của tao mấy hôm trước tưởng tao để yên sao?

-Mày giữ Nhỏ đó?

-Mày cũng thông minh phết đó nha

-Muốn gì?

-tao nói thế còn không hiểu sao? IQ của mày dưới 20/300 à?

Tít…tít….tít

-Thằng chó mày dám tắt máy trước bố!-cậu ta nói tức giận, mở loa ngoài để điện thoại trên bàn nên cuộc

đối thoại của cậu ta và hắn nó đã nghe hết

***Phía hắn***

-sao rồi em trai?-Hoàng cũng lo lắng

-Ai bắt Ngọc em vậy?-T.a vội hỏi

Hắn ko trả lời câu hỏi mà hắn nhìn vào điện thoại bấm số gọi cho ai đó

-Đến Độc Long đi! mang 1P (1P là từ viết tắt của ĐML, 1P tương ứng 1000 mạng)-hắn nói đủ để đầu dây

bên kia nghe kịp và tắt máy ngay sau đó

-Bọn thằng Hùng bắt sao? Anh đi cùng cậu đc chứ?-Hoàng nghe thấy hắn gọi cho đàn em bảo đến độc long

liền hỏi

-Hùng là ai? Sao lại bắt Ngọc?-T.a lo lắng

-Giải thích sau nha em trai, bây giờ bọn anh đi cứu người đã

-Em đi cùng!-2 người đàn ông bước theo hắn, hắn ko chần chừ nghe cuộc đối thoại của 2 người này mà đi

ra ngoài đi lên xe luôn, vì bước chân của hắn quá dài với dáng người cỡ siêu mẫu cũng phải nể,, T.a và

Hoàng ko theo kịp hắn nên đi 1 xe hắn đi 1 mình 1 con siêu xe phóng nhanh với tốc độ 300km/h

***Trong căn phòng bụi bặm***

-mày cho con bé này hít thuốc mê loại gì mà nó vẫn chưa tỉnh hả?

-Loại mạnh ạ!