Chương 507: Nông Tuyền kiểm tra ở Võ Thần đường (1/2)
Triệu Hùng cùng cô em vợ Lý Diệu Linh vừa ở phòng ăn ăn bữa sáng, một bên chờ Nông Tuyền đến.
Đều đã ăn xong bữa sáng, nhưng Triệu Hùng và Lý Diệu Linh còn đang ngồi ở phòng ăn.
Triệu Hùng là Khách quý của khách sạn Kim Nguyên, chỉ cần anh không muốn đi, ai cũng không dám đuổi anh đi.
Ước chừng ở khoảng mười giờ mười lăm phút, Nông Tuyền rốt cuộc đã lái xe tới khách sạn Kim Nguyên.
Lý Diệu Linh đã từ trong miệng anh rể Triệu Hùng biết được Nông Tuyền sẽ tới.
Bởi vì cái gọi là yêu ai yêu cả đường đi lối về, trước kia Nông Tuyền ở trong mắt của Lý Diệu Linh không được nhận sự chào đón. Bởi vì liên quan đến Triệu Hùng, Lý Diệu Linh đối với Nông Tuyền có ấn tượng đã thay đổi lớn.
“Nông Tuyền, anh ăn cơm chưa?” Lý Diệu Linh chào hỏi với Nông Tuyền nói.
Nông Tuyền nhếch miệng cười một tiếng nói: “Còn chưa ăn đâu!”
Triệu Hùng biết Nông Tuyền sáng sớm đã chạy đến tỉnh Thanh Hoá, chắc chắn còn chưa ăn cơm đây. Cho nên, anh đang chờ Nông Tuyền, mới không rời khỏi phòng ăn.
Triệu Hùng gọi nhân viên phục vụ phòng ăn tới, để mang đến năm đĩa bánh bao hấp, hai đĩa sủi cảo chưng, một phần cơm chiên trứng, cùng mấy quả trứng mặn.
Nhân viên phục vụ nghe xong, lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, nhưng vẫn làm theo.
Sau khi Nông Tuyền ngồi xuống, chẳng mấy chốc, bánh bao hấp, sủi cảo chưng, cơm chiên từng cái đi lên. Trên cơ bản đều là đĩa to. Rất nhanh đã đặt ở trước mặt Nông Tuyền, giống như ngọn núi nhỏ.
Nhân viên phục vụ phòng ăn nhìn trợn mắt há mồm, không nghĩ tới Nông Tuyền lại có thể ăn như vậy.
Triệu Hùng thấy Nông Tuyền ăn đến không sai biệt lắm, nói với cô em vợ Lý Diệu Linh: “Diệu Linh, anh và Nông Tuyền phải đi ra ngoài một chút, xử lý chút chuyện quan trọng. Hôm nay em thành thật ở lại trong khách sạn đi! Buổi chiều trở về, bọn anh ra đường mua chút đồ vật, ngày mai về tỉnh Thanh Hoá.”
“Anh rể, em một mình ở khách sạn thật nhàm chán, em đi cùng các anh được hay không?” Lý Diệu Linh nũng nịu nói.
“Không được!” Triệu Hùng chém đinh chặt sắt nói: “Bọn anh đi làm chính sự, nghe lời! Nếu như em không nghe lời, anh sẽ nói cho chị em biết chuyện em chạy đến tỉnh Thanh Hoá đến, là vì...”
Lý Diệu Linh nghe xong, vội vàng lên tiếng cắt ngang lời củaTriệu Hùng, bĩu môi, dáng vẻ một mặt không tình nguyện.
“Được rồi! Em ở lại khách sạn cũng được. Nhưng, thẻ hội viên của điện thoại di động em đã hết hạn. Anh rể, anh xem…”
Triệu Hùng nghe vậy nhíu mày, nói: “Không phải anh đã cho em tiền tiêu vặt sao? Em mở một thẻ hội viên nữa là được.”
“Anh rể, một năm cũng chỉ một trăm, hai trăm nghìn. Chị em cho anh tiền, không phải còn có mấy chục triệu sao.”
Triệu Hùng thật phục cái này cô em vợ, luôn luôn dọa dẫm bắt chẹt đối với anh.
Anh biết mở thẻ hội viên cũng chỉ hơn ba trăm nghìn, trực tiếp cho cô em vợ Lý Diệu Linh bảy trăm nghìn.
“Ai nha, anh rể! Anh thật là hẹp hòi.”
“Đừng được một tấc lại muốn tiến một thước! Mau trở lại gian phòng đi.” Triệu Hùng xụ mặt dạy dỗ cô em vợ Lý Diệu Linh.
“Được thôi! Dù sao cũng tốt hơn là không cho.”
Lý Diệu Linh phất phất tay hướng Nông Tuyền rồi rời khỏi phòng ăn, trở về phòng.
“Cậu chủ, hiện tại chúng ta điVõ Thần đường để kiểm tra sao?” Nông Tuyền lên tiếng hỏi Triệu Hùng.
Triệu Hùng khẽ gật đầu, hỏi Nông Tuyền: “Đúng vậy, hiện tại liền đi! Nông Tuyền, cậu đã ăn no chưa?”
“Ăn no rồi, hiện tại trong thân thể có sức lực dùng thoải mái.”
“Vậy chúng ta đi!” Triệu Hùng đứng lên nói.
Có Nông Tuyền ở bên người bảo vệ anh, trong lòng Triệu Hùng an tâm hơn nhiều.
Trước mắt, nhân số Võ Thần bảng muốn lên Thiên Bảng, hết thảy mới có một trăm ba mươi sáu người.
Triệu Hùng tin tưởng, lấy thực lực trước mắt của Nông Tuyền, nhất định có thể đưa thân lên Thiên Bảng!.
Tại tỉnh Thanh Hoá gặp được người của thần bảng, quả thực cực kỳ bé nhỏ, loại tỷ lệ này so trúng xổ số giải nhất năm trăm triệu còn thấp hơn. Cho nên, bên người có một Cao thủ Thiên Bảng, ở trong tỉnh Thanh Hoá quả thực có thể xông pha.
Sau khi hai người lên xe, Nông Tuyền thấy đằng sau có người theo sau, nhíu mày nói: “Cậu chủ, giống như có người theo dõi lấy chúng ta?”
“Không có chuyện gì, là Kim Trung phái người tới.”
Nông Tuyền nghe vậy thì ồ một tiếng.
Triệu Hùng mở google map ra, nói với Nông Tuyền: “Nông Tuyền, cứ theo hướng dẫn mà đi là được, đi đường Lục Liễu!”
Nông Tuyền đối với đường ở tỉnh Thanh Hoá không quen, cậu ta dựa theo giọng nói nhắc nhở ở điện thoại, lái xe cũng phải hơn hai mươi phút mới đến đường Lục Liễu.
Võ Thần đường ở Tỉnh Thanh Hoá, ngay ở trên đường Lục Liễu, là một địa phương không đáng chú ý.