Chương 9 (1/2)

09

“Nói đi, anh tìm tôi có chuyện gì?”

Tôi giơ tay, dựa vào gốc cây một lát, lạnh lùng hỏi người đối diện.

Chu Dư Tinh do dự một lúc: “Tuế Tuế, chúng ta còn có cơ hội quay lại không?”

Tôi ngẩng đầu nhìn hắn, bắt gặp ánh mắt mong mỏi, tôi nghiêm túc nói: “Chu Dư Tinh, từ lúc bắt đầu chúng ta vốn là sai lầm, kết thúc là chuyện đương nhiên.”

Trước đây, tôi và Chu Dư Tinh là hai người có tính cách khác biệt, tôi kiêu ngạo, hắn dịu dàng đa tình, chúng tôi nhất định sẽ không có kết quả.

Khi còn bé, có một thời gian nhà tôi rất nghèo, nghèo đến mức một năm tôi chỉ có thể gặp bố mẹ một lần.

Nhưng từ khi tôi học lớp 3, bố tôi đột nhiên gặp phải vận may, rất nhanh sau đó phất lên, cuộc sống của tôi xảy ra biến hoá nghiêng trời lệch đất.

Bố tôi lại chỉ có một mình tôi, cho nên tôi bị nuôi thành đứa vô cùng kén ăn.

Đối với con người cũng vậy, bố tôi đã dạy tôi cách nhìn đàn ông từ nhỏ.

Trước khi vào đại học tôi không quan tâm mấy đến đàn ông.

Nhưng vào buổi liên hoan tết dương lịch đại học năm nhất, tôi gặp Chu Dư Tinh.

Vẻ đẹp của hắn khiến tôi phải kinh ngạc.

Hắn là sinh viên trường y, còn tôi là hoa khôi trường mỹ thuật.

Với rất nhiều tình tiết giống trong truyện ngôn tình, chúng tôi tự nhiên thân thiết, cuối cùng xác định quan hệ.

Nam sinh viên đẹp trai dịu dàng, nữ sinh viên hồn nhiên đáng yêu vốn nên là một cặp tình nồng ý mặn.

Nhưng mà dịu dàng quá mức thì đó lại là tác hại lớn đối với người bên cạnh.

Bên cạnh Chu Dư Tinh còn có thanh mai trúc mã, đối với sự nghiệp học hành còn có em gái mê muội khóa dưới, còn cả đàn chị khóa trên cực kỳ nhiệt tình nữa.

Hắn vẫn nhiệt tình như cũ, giống như chiếc điều hòa tản nhiệt trong đại sảnh ở đại sảnh của trung tâm hội nghị.

Tôi đã chứng kiến quá nhiều cuộc gặp gỡ mờ ám, nhưng chưa bao giờ thấy hắn giải quyết việc này.

Lần cuối cùng, tôi trực tiếp nói rõ với hắn.

Mà hắn lại mỉm cười nói tư tưởng của tôi cổ hủ quá.

Cổ hú cái cc!

Tôi quyết định chia tay tại đó luôn, đừng có lên giọng dạy dỗ tôi, giang sơn dễ đổi bản tính khó dời.

Có câu nói thế này, con cóc bốn chân khó kiếm nhưng đàn ông hai chân thì đầy.

Ai cũng được sinh ra trong sự cưng chiều của bố mẹ, sao phải chịu đựng sự khó chịu do người khác gây ra.

Kể từ đó về sau, hắn muốn dịu dàng thì dịu dàng, tôi chẳng thèm quan tâm, sống vui vẻ cực kỳ.

Chu Dư Tinh sững sờ ngay tại chỗ, hắn biết tính tôi nên cũng không dây dưa dài dòng.

Cuối cùng tôi thở dài, an ủi hắn: “Chuyện quá khứ thì nên quên đi, sau này anh hãy sống tốt cho chính mình.”

Một người đàn ông cao to mà ngạc nhiên đến mức đỏ hồng cả vành mắt.

Tôi sụt sịt, tôi đúng là một người phụ nữ sắt đá!

Tôi đi về thẳng, đi được nửa đường lại bị một bàn tay to lớn mạnh mẽ kéo đi.