Chương 98: Trận Chiến Kết Thúc (1/2)

Tần Mạch ôm siết thân thể của Lục Ảnh trong vòng tay, cảm giác như mình đã mất đi cả sức chiến đấu.

Là một thợ săn, hắn không thể có tình cảm với huyết tộc.

Trong số những trọng tội, việc này được xếp trên đầu.

Nhưng hắn nhận ra hình như hắn đã có chút cảm giác với cô nàng này.

Hắn từng muốn giết cô kia mà, sao lúc đuổi đến chỗ Vandelisa, hắn lại đỡ cho cô một mạng? Hắn điên rồi.

Bây giờ, hắn điên thật rồi!

Nước mắt không hiểu sao lại ào ạt tuôn ra, Tần Mạch khó chấp nhận được sự thật là cô đã ngã xuống.

Hắn phải làm sao bây giờ…

Bên tai hắn có tiếng hô của Lục Cẩn Hiên:

“Tần Mạch, đứng lên mau!”

Phải rồi, hắn còn đang ở chiến trường! Tần Mạch sực tỉnh, đặt Lục Ảnh nằm xuống một bên, cầm lấy vũ khí và đứng dậy.

Khi con người ta tức giận, sức chiến đấu luôn tăng lên một bậc, hắn mặc kệ trên người chồng chất vết thương mà lao ra.

Khi Lục Ảnh ngã xuống đã tạo cơ hội cho một số kẻ tiến vào lâu đài, lính canh bảo vệ bên ngoài đều bị hạ gần hết.

Vân Mộng thì đang suy yếu, cô thở hổn hển nhìn trần nhà, đã bắt đầu chịu hết nổi.

Cô tức giận quát lên:

“Hai đứa nhóc ngu ngốc này còn không mau cút ra ngoài!”

Vừa mới nói xong, bụng đột nhiên im lặng lại, dường như nghe hiểu được cô nói gì, chúng dừng việc tranh chấp.

Vân Mộng chỉ thấy dưới thân có thứ liên tiếp trôi tuột ra ngoài, trong bụng liền thoải mái hơn nhiều.

Ba huyết tộc ở trong phòng tranh thủ giúp cô xử lý vết bẩn và ôm hai đứa nhỏ đặt vào bên người cô, sau đó một trong số họ nói:

“Chủ nhân, tôi phải ra bên ngoài xem tình hình thế nào, ngài hãy nghỉ ngơi đi.”

Huyết tộc đó vừa rời đi một lát thì cánh cửa dày nặng bị đạp bung ra, Vân Mộng chưa kịp nghỉ ngơi, chưa kịp nhìn mặt hai đứa con của mình đã phải ôm chúng lui về phía sau.

Thân thể cô hiện tại quả thật suy yếu một chút, rất khó để tiến vào trạng thái chiến đấu.

Vandelisa nói với cô:

“Tôi tới giúp cô.”

Cánh đen to lớn mở ra, máu tươi bao bọc thân thể của Vân Mộng biến thành một bộ váy đỏ rực.

Hai đứa trẻ trong tay cô phấn khích giơ tay lên, chúng nhìn vào đôi cánh của mẹ mình, hai mắt to tròn đáng yêu, hoàn toàn không giống mấy đứa nhỏ mới sinh chút nào.