Chương 17: Chuyển nhà (1/2)

Phỏng vấn của Trang Duy đã xong, tiếp theo chính là Quý Sâm. Cũng như dự đoán của Trang Duy, phỏng vấn của YC dành cho Quý Sâm cũng không hề qua loa mà vô cùng tỉ mỉ. Từng vấn đề được đưa ra từ người quản lý nhân sự, dù sao đây cũng là chuyên môn của cô.

Từ vấn đề chuyên nghiệp đến xử lý công việc, lại đến xác định hình tượng của Trang Duy, cuối cùng mới hỏi đến một số vấn đề cá nhân. Những câu này Quý Sâm trả lời rất tốt, mặc dù có những chỗ Trang Duy không hiểu rõ nhưng nghe Quý Sâm trả lời rõ ràng trật tự, trong lòng cũng đã chắc chắn.

Sau khi hỏi xong một loạt vấn đề, quản lý nhân sự mới nhỏ giọng nói vài câu với Kiều Sở Khâm.

Sau đó, Kiều Sở Khâm rất lịch sự nói với Quý Sâm “Năng lực chuyên môn của Quý tiên sinh rất tốt, tin rằng sau này hợp tác với Trang tiên sinh càng thêm hợp ý, hoan nghênh cậu gia nhập YC”

“Xin cám ơn” Quý Sâm gật đầu cười.

Nói tới vấn đề đãi ngộ và hợp đồng tiếp nhận bao nhiêu người mới, công ty bình thường đều bảo mật đối với bên ngoài, nhưng người trong giới chỉ cần có lòng thăm hỏi liền biết được tỉ lệ của mỗi công ty. Thực ra cũng không chênh lệch nhau nhiều lắm, khác biệt lớn nhất chính là tài nguyên. Chỉ cần tài nguyên dồi dào thích hợp, nghệ nhân liền có thể nhận được tiền lương cao, cũng có thể nâng cao danh tiếng, tiện cả đôi đường.

Chờ đến khi thảo luận hoàn tất thì đã đến giờ ăn trưa.

Kiều Sở Khâm nói “Nếu như không có vấn đề gì khác, cứ tạm thời quyết định như vậy, sau khi hợp đồng hoàn thành sẽ gửi đến mail của hai cậu. Chờ đến khi hợp đồng của cả hai tại Thiên Ảnh kết thúc, chúng ta sẽ ký kết đúng hẹn”

“Được” Trang Duy và Quý Sâm đáp lại.

“Tôi còn có việc phải đi trước, hai cậu cứ tự nhiên” Kiều Sở Khâm nói xong liền bước ra khỏi phòng hội nghị, dường như còn có một cuộc hẹn khác phải tranh thủ đi trước.

Quý Sâm lại hàn huyên đôi câu với phó giám đốc và quản lý nhân sự rồi mới cùng Trang Duy nói lời tạm biệt. Thư lý tiễn hai người ra cửa, cũng đưa cách liên lạc – Trước khi ký hợp đồng, có bất kỳ vấn đề gì cũng có thể liên hệ với cô.

Sau khi lên xe, Trang Duy và Quý Sâm đều thở phào một hơi, nhìn nhau mà cười.

</script><ins class="adsbygoogle" style="display:block" data-ad-client="ca-pub-4940732996721405" data-ad-slot="1388581946" data-ad-format="auto" data-full-width-responsive="true"></ins>

“Chúng ta làm một bữa tiệc lớn ăn mừng đi” Quý Sâm vừa cười vừa khởi động xe.

“Ok” Trang Duy vui vẻ đồng ý, hoàn thành việc lớn, cậu cũng cảm thấy nhẹ nhõm hơn không ít.

“Đúng rồi” Trang Duy quay đầu nhìn Quý Sâm “Tôi phải tranh thủ dọn nhà, hôm qua nhà thiết kế liên lạc với tôi, nói là khi nào rảnh thì đến xem căn hộ một lần, nếu không có gì cần thay đổi nữa thì có thể bàn giao được rồi”

Căn hộ trước đây là của Thiên Ảnh cho thuê, sau khi Trang Duy kết thúc hợp đồng thì phải dọn đi. Nhanh chóng chuyển nhà cũng tốt, nhân lúc tin tức vẫn chưa lộ ra, chuyển nhà cũng thuận tiện, càng có thể đảm bảo an toàn vấn đề cá nhân.

“Được, sau khi chuyển nhà xong, tôi sẽ đi mua một chiếc xe, sau này ra ngoài cũng dễ dàng hơn một chút” Trang Duy nói. YC nhất định sẽ cung cấp xe cho hai người nhưng so với tự mình sắm một chiếc thì càng tiện hơn. Cậu có bằng lái xe, trước đây khi chưa rời khỏi nhà thì có xe riêng, nhưng sau này bị đuổi ra ngoài, kinh tế thu nhập không ổn định, thực sự không có tiền mua xe, lúc ở nước ngoài thì trước sau gì cũng phải về nước, mua rồi đến lúc chở về cũng rất phiền phức cho nên không có mua xe.

“Ừ, tôi cũng tính mua một chiếc, không cần đắt đỏ, chỉ cần thay cho đi bộ là được” Thu nhập của Quý Sâm tuy không nhiều như Trang Duy nhưng mua một chiếc xe không thành vấn đề.

“Vậy sau này đi mua chung đi” Trang Duy tính như vậy cũng đỡ phải đi hai ba lần.

“Được”

Quý Sâm muốn đến một nhà hàng Tây Ban Nha nổi tiếng để ăn mừng, Trang Duy cũng không có ý kiến. Sau khi Quý Sâm xác định đường đi liền bắt đầu tập trung lái xe.

Trang Duy lấy điện thoại di động ra, gửi một tin nhắn cho Cố Diễm ‘Phỏng vấn rất thuận lợi, hôm nào rảnh rỗi mời anh một bữa’

Không lâu sau, Cố Diễm gửi tin trả lời ‘Chúc mừng, chờ khi nào có thời gian tôi sẽ cho cậu hay’

Trang Duy: ‘Được’

Cố Diễm: ‘Cậu định mời tôi ăn gì?’

Trang Duy không nghĩ Cố Diễm lại rảnh rỗi nhắn tin với mình, khóe miệng cong cong gửi lại: ‘Chỉ cần không phải tôi nấu là được’

Cố Diễm: ‘Cậu không nấu cơm?’

Trang Duy: ‘Tôi là sát thủ nhà bếp… Anh sẽ?’

Cố Diễm: ‘Không biết’

Trang Duy: ‘Anh cũng không cần phải tự nấu cơm’

Cố Diễm: ‘Có cơ hội có thể thử một lần’

Trang Duy: ‘Vẫn nên tha cho nhà bếp của anh đi’

Trang Duy là một người có kinh nghiệm, hoàn toàn có thể lý giải được một người chưa bao giờ làm cơm mà vào bếp là chuyện khủng bố đến mức nào. Nếu Cố Diễm xuống bếp, Trang Duy cảm thấy hình ảnh kia không cần tưởng tượng, Cố Diễm căn bản không thích hợp với nhà bếp.

“Cậu đang nhắn tin với ai vậy? Vui vẻ thế?” Quý Sâm hơi tò mò nhìn Trang Duy. Trang Duy rất ít khi gửi tin nhắn cho người khác, còn là dáng vẻ vui thích như thế.

Trang Duy định nói liền sửa lại “Không có gì, một người bạn mà thôi” Cậu không phải muốn giấu Quý Sâm, chỉ là cậu cảm thấy chuyện này không cần phải nói. Cậu không muốn người khác nghĩ nhiều, cũng không để tự mình nghĩ nhiều.

Quý Sâm gật đầu, không hỏi gì thêm, cậu ta cũng không phải người hỏi tới cùng.

Bữa trưa rất hợp với khẩu vị của cả hai, cộng với tâm trạng tốt, ăn vô cùng thỏa thích.

Sau khi ăn trưa xong, hai người đi đến căn hộ của Trang Duy ở Vọng Tinh Uyển, căn hộ lấy màu trắng làm chủ đạo, ở giữa điểm xuyết màu vàng hồng xen kẽ khiến căn hộ càng thêm đẹp mắt nhưng không hề có cảm giác xa xỉ khoa trương, ban công theo phong cách điền viên, mặt sàn và tủ đều là màu gỗ vốn có, bàn và đèn treo đều làm từ cây mây, sopha mềm mại nằm cạnh chiếc bàn con đủ dài để một người nằm nghỉ ngơi, sopha kết hợp hai màu lam và trắng làm người ta có cảm giác vô cùng thư thái.