Chương 14 (1/2)

Giọng nói của cô ngừng lại, tiếng vỗ tay giòn giã vang lên. Cô bước xuống khán đài, tiến lại nơi mà người anh cùng người chị của mình đang ở đó.

"Vy vy! Em về rồi"

Người chị của cô chạy lại ôm cô trong vòng tay.

"Umh... chị, anh em về rồi"

Hạ Trung Quân đứng trước mặt cô cầm ly rượu màu đỏ lắc lư, nhìn cô rồi tươi cười gật đầu.

"Chồng à! Vy vy về rồi kìa"

Anh chị dâu có vẻ vẫn còn son, cô chỉ mỉm cười nhẹ. Bóng dáng người đó thấp thoáng đứng cùng cô gái khác. 4 năm, thời gian dài đó đã tưởng chừng quên được anh nhưng mà cô không làm được.

"Vy vy!"

Triệu Văn Vũ đi từ đằng sau ra vỗ vai cô một cái làm cô giật mình không suy nghĩ miên man nữa.

"Anh!"

Cô quay lại ôm Vũ một cái tiện thể véo một cái vào sương xường.

"Cho anh chết, cái tội...."

Đau đớn quằn quại nhưng Vũ vẫn cười tươi nhìn Hạ Trung Quân với người chị dâu của mình.

"Vy vy! Em mệt rồi chị đưa em về nghỉ nhé!"

Bữa tiệc còn vui sao lại bắt cô về, chị dâu đúng là chán ngắt mà.