Chương 32: Cô ghét hắn đến thế sao? (1/2)
Chuông tan học vừa reo cả lớp ùa về như ong vỡ tổ. Nhã Thuần nhanh chóng xếp sách vở vào cặp ra về, thì một giọng nói thanh thúy vang lên:
- Lớp phó em ở lại, thầy có chuyện nhờ em.
Dù không tình nguyện nhưng cô vẫn đi lên bụt giảng, đứng đối diện với người thầy chủ nhiệm yêu quý của mình.
Nam Cung Hạo Thiên nhìn khuôn mặt giận giữ nhưng khong thể nào phát tiết được của cô, cảm thấy thật hài lòng, hắn chỉ vào chòng tập trên bàn nói:
- Em mang chòng tập này đưa đến phòng của tôi.
Nhã Thuần nhìn thấy chồng tập cao ngút, chắc chắn không nhẹ, khẽ cau mày, bình tĩnh cực kỳ nói với hắn:
- Thầy à, em là con gái con gái đó. Với lại không phải thầy còn ghé vào phòng của mình rồi mới về, sau không mang theo luôn đi.
- Tôi nói sao thì em nghe vậy đi. Không lẽ em dám cãi lại lời thầy mình à.
Nhìn đôi mắt nguy hiểm, cái dáng vẻ cao cao tại thượng đó của hắn, Nhã Thuần thật sự buồn bực không thôi. Lớp đông như vậy tại sao không kêu người khác mà cứ phải nhằm vào cô, đây không phải là cố ý thì là gì?
Nhã Thuần vừa bê chồng sách nặng trịch trên tay đi theo phía sau hắn, vừa hung hăn rủa hắn.
Bất chợt Nam Cung Hạo Thiên quay người lại, nói:
- Em đang mắng thầy có phải không?
Lý Nhã Thuần nháy mắt nhìn thấy Nam Cung Hạo Thiên quay lại cộng với lời nói của hắn làm cô chột dạ, bèn nói:
- Không có.
- Thật không?