Chương 35: Bữa tiệc (1/2)
Nhã Thuần nhìn những thứ trên bàn nở nụ cười hài lòng với thành quả của mình. Những món ăn đầy đủ sắc, hương, vị. Hương thơm ngào ngạt xốc vào mũi làm cô xuýt không thể kiềm được mà một hơi xơi hết.
- Nhìn cũng được đấy.
- Ôi má ơi! Anh không biết người hù người có thể chết à – Lý Nhã Thuần nâng cao đềxiben nói.
- Không tin. Không phải cô vẫn sống sờ sờ ra đó thôi.
- Anh….
- Sao? Không phục, cô muốn cắn tôi à.
- Vậy anh tin không? Nếu anh dám thách thức thì đừng trách.
Nói là làm cô nắm lấy bàn tay trắng còn hơn cả con gái của hắn, thầm thán “xúc cảm thật tốt” (TG: giời giờ này còn mê giai được nữa hả chị?) rồi cắn một cái thật sâu.
Nam Cung Hạo Thiên ăn đau, hất tay ra, nhíu chặt mi, nhìn chầm chầm Nhã Thuần:
- Cô là cẩu à? Không biết có nên đi tiêm ngừa không nữa?
- Đáng đời.
Tiếng cuông cửa vang lên, Nhã Dich chạy ra mở cửa, rồi đóng sập lại, quay trở vào nhà.
Nhã Thuần hỏi:
- Ai thế Nhã Dịch?
Nhã Dịch lắc đầu nói:
- Không quen, Nhã Dịch hội nghe lời Nhã Thuần không cho người lạ vào nhà.
Tiếng chuông điện thoại của Hạo Thiên vang lên, sau khi nghe xong thì lên tiếng, giọng nói có vẻ cáu ghắt:
- Cô đi nhanh mở cửa cho tôi. Ngay cả khách của tôi mà cô cũng dám… Thật là không biết não cô chứa thứ gì trong đó.
Nam Cung Hạo Thiên không khỏi bực tức trong lòng. Không phải anh đã kêu, nếu muốn ăn cơm thì cứ ăn đại ở nhà hàng năm sao nào là tốt rồi.
Anh thực chả muốn ai quấy rầy cuộc sống riêng tư của mình. Nhưng trớ trêu lũ bạn quái thai của anh lại muốn ăn cơm nhà, anh biết rõ nếu không đồng ý thì thế nào tụi nó cũng làm ầm cả lên. Anh không muốn làm khổ tai của mình.
Vã lại sau đó anh suy nghĩ việc này cũng tốt, đây cũng là cơ hội để đì cô ta mà. Anh rất hiếm khi ăn thức ăn do cô ta làm, mặc dù có cũng rất ít, anh cho rằng thức ăn của cô không ngon. Anh nghĩ đây là cơ hội tốt để anh có thể lên mặt giáo huấn, chê bai cô ta một phen.
Nhã Thuần mở cửa, xem tý là cô ngất, cô đứng bất động, đôi mắt mở to.
Người đứng ngoài cửa nhìn thấy phản ứng của cô, thầm cười cười nói:
- Này em, không tính cho tôi vào sao? – anh cũng thật bất ngờ khi thấy cô ở đây, có lần anh đã nghe Nhật Hàn nói Hạo Thiên sống cùng một cô gái khác, nhưng không ngờ là cô.
Nhã Thuần cười vã lã, đưa tay mời anh vào, nói:
- Hiệu trưởng nói quá lời sao em có thể không hoan nghênh thầy được. Thầy vào nhà đi.
- Ừm.