Chương 10: Hoàn (1/2)
10.
Đầu tôi ong lên, sững sờ bất động tại chỗ.
Kỷ Bắc Thừa tức giận cắn tôi một cái, tôi bị đau liền đẩy anh ta ra.
Tôi cố gắng tự trấn định nói với anh: “Kỷ Bắc Thừa, em có thể giúp anh tìm đàn ông nhưng mà em không dùng chung vợ với người khác.”
Tôi không phải dạng vô tư, vì Kỷ Bắc Thừa mà chôn vùi nửa đời sau của chính mình.
Kỷ ảnh đế luôn lạnh lùng nhìn người khác, lúc này gân xanh trên trán anh hiện rõ, anh nghiến răng nghiến lợi.
“Kiều Tuế Nhiên, ông đây là trai thẳng! Ông đây không chỉ thẳng, mà còn bự, nếu em không tin thì tự mình sờ!”
Gương mặt nhỏ nhắn của tôi đỏ bừng, cái này, cái này hình như không tốt lắm.
Nhưng mà tôi cũng có hơi tò mò, bàn tay nhỏ ngo ngoe muốn sờ.
Tuy nhiên tôi còn chưa kịp hành động, đạo diễn đã hét lên gọi lại.
“Bắc Thừa! Tuế Nhiên! Hai người ở đâu vậy? Nãy giờ không thấy bóng dáng đâu.”
Tôi thất vọng đi về, chỉ chút nữa thôi!
Giá mà tôi nhanh tay hơn!
Dường như Kỷ Bắc Thừa nhận ra tâm trạng của tôi, nghịch ngợm cúi người xuống thì thầm vào tai tôi: “Yên tâm, sau này sẽ có cơ hội cho em sờ!”
Vừa nói xong liền khôi phục biểu cảm như cũ, đi thẳng vào trong.
Tôi bước vào theo sau, Chu Dư Tinh đã về trước từ lâu.
Hắn chán nản nhìn về phía tôi: “Tuế Nhiên, em?”
Hả? Tôi quen miệng li3m môi, mãi đến khi cảm nhận được đau đớn truyền tới.
Toàn thân tôi cứng đờ, dấu răng trên môi!
Bão bình luận điên rồi!
“A a a a tôi biết ngay nam thần và Tuế Tuế có gian tình! Mấy người nhìn xem, hai người này cùng đi ra ngoài, cùng quay về, không phải đi hẹn hò thì là gì?”
“Chị gái lầu trên, chị nhìn ở đâu ra dị, nhỡ đâu trùng hợp thì sao?”
Một vài fan only khác cũng đồng tình: “Đúng thế đúng thế, bạn đừng có phá hoại danh dự anh Kỷ của tụi tui!”
Lầu 1 nhất định phải chứng minh luận điểm của mình, từ từ nói: “Có hai bằng chứng, thứ nhất, nam thần đang cười như một tên ngốc sau khi tỏ tình, thứ hai, trên môi Tuế Tuế có dấu răng chính là của nam thần, tôi đã kiểm tra từ lâu rồi, vết răng gọn gàng và đặc biệt như vậy chỉ có thể là nam thần của chúng ta.”
Những fan hâm mộ không chịu tin đọc xong cũng bó tay.
Thấy Chu Dư Tinh hỏi, ngay lập tức Kỷ Bắc Thừa nhịn cười, lạnh lùng đi đến giữa hai người họ.
“Của tôi! Đẹp không!”
Không biết anh đang ám chỉ điều gì nữa.
Tôi cạn lời, anh hai của tôi ơi, ai mướn anh nói vậy trời!